Kết nối với chúng tôi

Phong cách thể thao

‘Khuyết tật chỉ bất tiện thôi chứ không phải là bất hạnh’

Đó là chia sẻ của cô gái trẻ Nguyễn Thị Ngọc Tâm bị mắc bệnh xương thủy tinh bẩm sinh, người được đề cử vào giải thưởng Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu 2022 lĩnh vực Hoạt động xã hội.

Nguyễn Thị Ngọc Tâm (sinh năm 1990) người được đề cử vào lĩnh vực Hoạt động xã hội giải thưởng Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu 2022 với nhiều hoạt động nổi bật như sáng lập lớp học “Ngọc Tâm thủy tinh” đã dạy học cho hàng trăm học sinh, sáng lập quỹ học bổng “Ngọc Tâm thủy tinh”. Ngọc Tâm đã đạt giải thưởng Thanh niên sống đẹp năm 2022, giải thưởng Tình nguyện Quốc gia năm 2020.

Với nụ cười rạng rỡ trên môi, Ngọc Tâm đã có nhiều chia sẻ thú vị với độc giả về nghị lực sống phi thường và mong muốn sống đẹp, sống có ý nghĩa của bản thân.

“Đặc biệt” hơn các bạn đồng trang lứa, khi còn nhỏ, chị có bao giờ thắc mắc hay tự ti về bản thân không? Nếu có, làm sao để chị vượt qua nỗi mặc cảm ấy ạ?

Ngọc Tâm: “Chưa bao giờ mình cảm thấy tự ti về bản thân vì mình luôn nghĩ mỗi người sinh ra đều có một sứ mệnh, một hoàn cảnh và một khởi đầu khác nhau. Dù bước đầu của cuộc hành trình ấy có như thế nào, mình hãy cứ sống thật tốt cuộc đời của mình là được. Mình luôn sẵn sàng tiếp nhận mọi thứ xảy đến với mình, bởi lẽ buồn cũng phải sống, vui cũng phải sống. Vậy nên hãy lạc quan lên để sống.

Trước đây, việc học của Tâm diễn ra như thế nào, có gì khó khăn hơn so với các bạn trong lớp không?

Ngọc Tâm: “Hành trình đi học của mình luôn cần phải có sự đồng hành của cả gia đình. Bố mẹ, ông bà phải thay nhau đưa đón và ngồi trước cửa lớp để hỗ trợ con khi cần. Ngoài ra, bố cũng phải đóng cho mình một chiếc ghế gỗ để ngồi riêng, tránh bị các bạn xô đẩy dẫn đến ngã gãy xương.

Nhưng khó khăn nhất vẫn là vấn đề sức khỏe dần giảm sút theo thời gian. Danh sách bệnh của mình ngày một dày thêm với nhiều căn bệnh khác như bệnh tim, phổi, dạ dày,… Đó cũng là lý do khiến mình không thể tiếp tục học lên cấp 3. Đến bây giờ, mình có thể nhớ được số tuổi của mình, nhưng không thể nhớ hết số lần mình bị ngã gãy xương.

Được biết chị Tâm mở một lớp học đặc biệt “5 không” miễn phí cho học trò nghèo. Tâm có kỷ niệm gì đặc biệt trong quãng thời gian dạy học này không?

Ngọc Tâm: “Có một kỷ niệm mà mình rất nhớ về một cô học trò đặc biệt. Em là trẻ khuyết tật, không có khả năng ghi nhớ mặt chữ. Dù đã được mẹ đưa đi tới rất nhiều trung tâm nhưng kết quả vẫn không được như mong đợi.

Tuy ở cách nhà mình gần 20km, nhưng chị vẫn đưa con tìm đến mình, với nguyện vọng muốn nhờ mình kèm cặp con để biết đọc, biết viết.

Nhìn em, mình nhớ lại câu chuyện của bản thân. Khởi đầu của việc đi học cũng chỉ với một mong muốn duy nhất là có thể biết đọc, biết viết như các bạn đồng trang lứa. Nhưng mình đã đi được xa hơn so với những điều mong đợi, là mở ra lớp học Ngọc Tâm Thủy Tinh. Vì vậy, mình quyết định nhận cô học trò đặc biệt này.

Tất nhiên, quãng thời gian đầu cũng vô cùng khó khăn. Mình phải tìm hiểu từng sở thích của em để tìm ra phương pháp dạy khiến em hứng thú và có thể ghi nhớ mặt chữ.

Có những lần cả học đi học lại một chữ cái mất cả tháng trời, nhưng học trò vẫn quên. Sau đó, cả hai cô trò phải bắt đầu lại. Suốt một năm kiên trì, cuối cùng, em cũng đã thuộc hết mặt chữ và có thể theo học cùng các bạn trong lớp.”

Lắng nghe câu chuyện của chị, thật sự nhiều người vô cùng nể phục trước nghị lực phi thường và ý chí không ngừng vươn lên. Làm sao một cô gái nhỏ bé như chị lại mạnh mẽ đến vậy?

Ngọc Tâm: “Mình nghĩ rằng, khuyết tật chỉ là bất tiện chứ không phải là bất hạnh.

Mạnh mẽ của ngày hôm nay là do những khó khăn và thử thách mà mình đã trải qua tôi luyện. Mình nghĩ rằng, sự mạnh mẽ không tự nhiên mà có, đó là do vượt khó mà nên.

Do vậy, cần phải tạo cho mình những suy nghĩ tích cực, vì suy nghĩ tạo hành động. Những suy nghĩ tích cực sẽ tạo nên những hành động tích cực và đem lại những kết quả tốt đẹp.

Ai là người ảnh hưởng nhất đến Tâm vậy?

Ngọc Tâm: “Người ảnh hưởng nhất đến mình chính là mẹ. Mẹ là người đã hy sinh cho mình cả cuộc đời. Mẹ đã từ bỏ những đam mê, ước mơ và công việc, trở về làm một người nông dân để có thêm nhiều thời gian chăm sóc cho con.

Mình nhớ hồi còn bé, mình ở viện nhiều hơn ở nhà. Hành trình chiến đấu với căn bệnh xương thủy tinh cũng vô cùng khắc nghiệt. Biết bao nhiêu lần phẫu thuật đau đớn, chân không thể duỗi thẳng; cả những lần tập đi, xương lại rạn, gãy, bó bột,… hay những thời điểm phải nằm yên 2 tháng trời khiến lưng lở loét,… mẹ luôn là người đồng hành.

Nếu không có mẹ hỗ trợ trong mọi sinh hoạt hàng ngày, có lẽ mình không thể xoay xở.

Có bao giờ bạn cảm thấy tiếc nuối vì chỉ được học đến lớp 9 không?

Ngọc Tâm: “Phải dừng lại việc học khi các bạn vẫn tiếp tục tới trường, với người “cuồng” đi học như mình sẽ có những tiếc nuối nhất định.

Tuy nhiên, mình phải đối mặt với sự thật rằng bản thân không thể tiếp tục tới trường vì sức khỏe không cho phép.

Nhưng ngừng đi học không đồng nghĩa với việc ngừng ước mơ. Cánh cửa này khép lại sẽ có nhiều cánh cửa khác mở ra.

Mình đã quyết định tự học thông qua Internet để có thể tìm kiếm tài liệu kèm thêm cho các em học sinh một cách tốt nhất trong khả năng.

Tâm quan niệm ra sao về việc sống đẹp, sống có ý nghĩa? Bạn có cảm thấy hài lòng về những việc mình đang làm không?

Ngọc Tâm: “Châm ngôn sống của mình là: “Không quan trọng mình sống bao lâu. Quan trọng mình sống sâu và ý nghĩa như thế nào”.

Với mình, mỗi ngày được sống, được làm những việc yêu thích, được dạy các em học sinh, tham gia các hoạt động xã hội, tình nguyện, hỗ trợ cộng đồng người khuyết tật,… đó đều là những ngày hạnh phúc.

Đôi khi, hạnh phúc là từ những điều nhỏ nhoi nhất, được góp nhặt trong cuộc sống tươi đẹp này.

Và, có thể chúng ta không có một bề ngoài hoàn hảo nhưng hãy có một trái tim hoàn hảo, biết sống và yêu thương.

Tổng hợp theo tienphong.vn

Xem thêm Phong cách thể thao