Kết nối với chúng tôi

Giáo dục Thể chất

Một chuyến thăm quan trải nghiệm đầy thú vị

Trong tháng 1 năm 2021 Ban Tổ chức các Cuộc thi “Cùng Đức Việt & Miwon thắp sáng những Ngôi sao buổi sớm” và “Cùng Đức Việt & Miwon trở thành Trạng nguyên tuổi 13” đã thực hiện một chuyến thăm quan trải nghiệm hết sức bổ ích và lý thú.

Các em đoạt giải Trạng nguyên và Đội Nghệ thuật đoạt giải Đặc biệt trong hai cuộc thi nói trên đã được trao giải thưởng bằng hình thức tham gia chuyến tham quan tại hai thành phố du lịch nổi tiếng là thành phố Huế và thành phố Đà Nẵng. Cùng tham gia đoàn còn có các cô giáo đã có nhiều đóng góp cho hai cuộc thi nói trên. Đây là một chuyến trải nghiệm không chỉ giúp các em có thêm hiểu biết về phong cảnh tươi đẹp của đất nước, mà còn có thêm lòng yêu kính đối với truyền thống lịch sử cao quý của dân tộc. Đây chính là điều mong muốn của những người tổ chức các cuộc thi và các đơn vị tài trợ. Dưới đây là một số đoạn trích trong những ý kiến của các học sinh được tham gia Đoàn thăm quan trải nghiệm vừa qua.

Ban Tổ chức mong muốn, trong những cuộc thi tiếp theo sẽ có thêm nhiều thí sinh xuất sắc đoạt giải cao tiếp tục được có những chuyến tham quan bổ ích và lý thú như vậy. Xin trân trọng cảm ơn Tập đoàn Daesang (Hàn Quốc), Công ty Cổ phần Thực phẩm Đức Việt và Công ty TNHH Miwon Việt Nam đã tài trợ cho hai cuộc thi đáng nhớ này.

Dưới đây là một số ý kiến phát biểu chân thành của các em học sinh được tham gia chuyến tham quan trải nghiệm thú vị này.

Một chuyến trải nghiệm tuyệt vời

Em tên là: Võ Gia Bảo học sinh lớp 6A1 Trường THCS Đức Thắng, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội.

Vào những ngày cuối tháng 1 năm 2021 vừa qua, em được đi thăm quan, du lịch   ở thành phố Huế và đến thành phố Đà Nẵng. Để được tham gia vào chuyến đi du lịch thăm quan trải nghiệm như thế này là bởi vì em đã tham gia một cuộc thi mang tên “Trạng nguyên tuổi 13” và em đã đạt được giải “Trạng nguyên”. Em được Ban Tổ chức và những nhà tài trợ đã cho em và những người đạt được giải khác một chuyến đi thăm quan du lịch trải nghiệm thật vị và hết sức bổ ích, lý thú. Tối hôm đó em đã rất hồi hộp và lo lắng vì là lần đầu tiên em đi đến nơi khác mà không có bố mẹ đi cùng. 

Khi đến sân bay Nội Bài, sau khi làm thủ tục xong thì em đi kết bạn với những người khác trong đoàn. Khi lên trên máy bay, em cảm thấy khá hồi hộp vì đã lâu lắm rồi em mới được đi máy bay. Tầm một lúc sau thì máy bay liền cất cánh, máy bay bay lên trên mây. Hơn nửa tiếng sau thì máy bay hạ thấp thấp xuống, em liền mở cửa sổ máy bay và nhìn cảnh từ trên cao xuống, điểm đến đầu tiên trong chuyến đi của em là thành phố Huế. 

Ở Huế, em có thể cảm nhận được không khí xung quanh rất trong sạch, đường phố đông vui tấp nập. Trên đường đi đến khách sạn để nghỉ ngơi, em nhìn thấy những dãy núi lúc cao lúc thấp. Em hay nghe nói là ở Huế có rất nhiều đặc sản như: bún bò Huế, bánh bột lọc, mè xửng,… Đồ ăn ở Huế thì thường người ta sẽ cho ớt vào vì người Huế thích ăn cay. Mọi người ở đây cũng rất thân thiện. Em được đi chùa Thiên Mụ. Ngôi chùa này dù được xây từ rất lâu rồi nhưng em thấy rằng mọi thứ ở đây vẫn nguyên vẹn.  Em cảm thấy Huế thật sự là một thành phố đẹp và là một nơi lý tưởng để đi du lịch. 

Điểm đến tiếp theo của em là ở Đà Nẵng.

Đến Đà Nẵng thì em cảm thấy hơi mệt là bởi vì em chưa từng phải đi nhiều thế này thế nên là khi về khách sạn vào lúc tối là em ngủ li bì cho đến tận sáng. Sáng dậy em cảm thấy khỏe hơn nhiều. Ở Đà Nẵng có khá nhiều địa điểm nên đến dù chỉ một lần: Hội An, Chùa Linh Ứng, Bà Nà Hill,… Hội An là một thành phố cổ. Ở Hội An có một nét cổ kính riêng. Bình thường ở đây rất có nhiều người đến nhưng do đại dịch virus corona nên hầu như chẳng có ai đến nữa và các cửa hàng thì đóng cửa gần hết. Chùa Linh Ứng thì trên đường đi bạn có thể thấy được một tượng Phật rất cao tầm vài mét. Muốn đến Bà Nà Hill thì bạn phải đi hai lượt cáp treo và một lượt tàu hỏa để có thể lên trên đỉnh. Do vẫn chưa hết mùa đông nên khi lên đến đỉnh, bạn phải mặc quần áo ấm nếu không bạn sẽ cảm nhận được cái lạnh thấu xương ở đây. Ở trên đó, em đã được trải nghiệm rất nhiều trò chơi thú vị và được xem những bộ phim 3D hoặc 4D, 5D. Sau đó em đi chụp ảnh và thậm chí còn được đi cầu Bàn Tay – cầu Vàng, một cây cầu rất nổi tiếng và được bạn bè thế giới biết đến. Từ đây nhìn xuống thấy được toàn cảnh của thành phố Đà Nẵng. 

Có một điều rất ấn tượng với em là thời tiết. Ban ngày thì trời nắng ấm và do em muốn được khám phá chi tiết qua những địa danh nên em đã đi bộ khá nhiều nên thấy nóng (do khi đi từ ngoài Hà Nội vào thời tiết se lạnh nên em đã chuẩn bị đồ mùa đông). Về đêm thì thời tiết lại hơi se lạnh, đi ra ngoài đường phải mặc áo ấm, nhưng em cũng thấy thú vị khi đi chơi về buổi tối và em được thưởng thức một số món ăn đặc sản rất ngon đó là món cao lầu, các món hải sản. Em nghĩ rằng Đà Nẵng  là một nơi đáng sống và nơi thích hợp cho những người muốn được tham quan, trải nghiệm những danh lam thắng cảnh, kiến trúc cổ kính, những trò chơi kỳ thú.

Sau chuyến đi vừa rồi thì em cảm thấy rất là vui. Em được biết đến lịch sử của đất nước, biết được các địa danh du lịch nổi tiếng được thế giới công nhận. Em cảm thấy hơi nuối tiếc khi mà chưa được khám phá và trải nghiệm hết những danh thắng ở Huế, ở Đà Nẵng và đặc biệt là các món ăn đặc sản ở đó. 

Chuyến đi vừa rồi đã giúp em có động lực hơn trong việc học tập và em sẽ cố gắng để năm sau và những năm sau nữa được vinh dự là thành viên được tham gia những chuyến đi bổ ích như thế này.

Em xin cảm ơn Ban Tổ chức đã tổ chức cho chúng em có chuyến một đi đầy ý nghĩa này.

Võ Gia Bảo

Chuyến thăm quan trải nghiệm – Một kỷ niệm đẹp thời học trò

Xin chào! Tôi là Phạm Gia Bảo, học sinh lớp 9A3 Trường THCS Thăng Long, quận Ba Đình, Hà Nội. Tôi được tham gia chuyến đi thăm quan trải nghiệm này với tư cách là thành viên trong Đội văn nghệ đạt giải Đặc biệt trong cuộc thi “Cùng Đức Việt và Miwon thắp sáng những Ngôi sao buổi sớm” – lần thứ VI năm 2020. 

Có thể nói chuyến đi này là một trải nghiệm để tôi có những giây phút ở bên bạn bè, được đi chơi, được giao lưu và học hỏi. Chuyến đi đem lại những khoảnh khắc vui vẻ, có cả hài hước, có nhiều cảm xúc như những lúc lên xe ngồi hát với nhau là những lúc khi đi học ngày thường ít khi chúng tôi làm đến; hay những lúc chúng tôi có được những tấm ảnh với nhau (bất kể ảnh dìm) cũng là những giây phút hiếm khi xuất hiện ở trường. Khi đi cũng có không ít khó khăn như khi đi chơi thì bị ướt giày và mất một tối mới có thể làm khô nó. Lúc đi giao lưu thì bị đau bụng đến trưa mới khỏi,…

Cảm ơn Ban Tổ chức đã tạo điều kiện để học sinh chúng con có những chuyến đi trải nghiệm như thế này, để được gắn bó gần nhau hơn nhất là đối với bọn con ở những năm cuối cấp như thế này. Con rất biết ơn thầy Nam dạy múa là người dựng nên “tuyệt tác” để bọn con có được chuyến đi này, cảm ơn cha mẹ và các phụ huynh đã hỗ trợ chúng tôi trong thời gian luyện tập và biểu diễn. Và trên cả là cảm ơn cô Trần Thị Oanh – Chủ nhiệm đã tạo ra một cơ hội để bọn con có được chuyến đi rất lý thú và bổ ích này.

Cuộc đời thực sự thú vị khi có những chuyến đi, những trải nghiệm và khám phá và sau đó là sự lắng đọng với những cảm xúc đầy phong phú trong tâm hồn mỗi người. Cảm ơn Tập đoàn Daesang, Công ty Cổ phần Thực phẩm Đức Việt, Công ty TNHH Miwon Việt Nam đã tạo cơ hội cho chúng tôi được trải nghiệm một chuyến tham quan như thế tại thành phố Huế và thành phố Đà Nẵng trong những ngày đầu năm của năm 2021.

Trong những ngày tham gia đoàn đi thăm quan du lịch trải nghiệm, tôi cảm thấy bản thân mình đã biết tự lập hơn, trưởng thành hơn, mọi việc từ chuẩn bị và sắp xếp hành lý, đồ dùng cá nhân đều tự mình làm. Là lần xa nhà đầu tiên không có bố mẹ theo cùng, bản thân tuy có hơi bỡ ngỡ nhưng không thể không háo hức, chờ mong.

Buổi sáng ngày lên đường, các bạn học sinh thành viên của Đoàn từ các trường khác nhau tập trung ở Trường THCS Thăng Long (quận Ba Đình, Hà Nội). Ban đầu, lúc mới gặp nhau, không khí có vẻ hơi trầm, vì giữa mọi người vẫn có chút ngượng ngùng, rụt rè. Anh Tâm (Tư) – Hướng dẫn viên của chúng tôi, đã tạo những tiếng cười vui vẻ xóa những bức tường vô hình giữa chúng tôi trên xe tới sân bay Nội Bài và cả trên chuyến bay tới thành phố Huế (mộng mơ).

Sau khi xuống sân bay và lấy hành lý đã tầm 2 giờ chiều, chúng tôi đến khách sạn rồi mới xuất phát tới Lăng Khải Định – Ứng Lăng, nơi yên nghỉ cuối cùng của vua Khải Định. Đi qua cổng tam quan tới bái đình, chúng tôi bước lên bậc thang, thưởng thức trọn vẹn cảnh cảnh mây trời non nước hùng vĩ của Huế dưới màn sương mờ ảo. Say sưa đi theo lời của hướng dẫn viên, chúng tôi tới cung Thiên Định ngắm nhìn ba bức họa “Cửu long ân vân” của họa sĩ Phan Văn Tánh, rồi tới những tác phẩm nghệ thuật điêu khắc trạm trổ của những bức mành và kỹ thuật ghép tranh sứ độc đáo, hoành tráng. Quả là những kiệt tác kỳ công pha giữa nền văn hóa phương Đông và phương Tây.

Sáng sớm hôm sau, chúng tôi tham quan một Di tích lịch sử không thể bỏ lỡ ở Huế – Hoàng thành Huế. Nắng sớm chiếu lên cổng thành Ngọ môn, tôi chợt thấy như hiện ra trước mắt mình một thời huy hoàng của triều Nguyễn nay đã chỉ còn lại trong quá khứ. Đi theo hướng dẫn của cô Vân và anh Tâm, chúng tôi đi qua sân Đại Triều Nghi tới Điện Thái hòa, tới Thái Bình lâu, tới Duyệt Thị Đường của nghệ thuật nhã nhạc cung đình… Những thành lâu mái đỏ lưu ly, những hàng cây, những hòn non bộ im lìm đứng đó… dường như đi mãi cũng vẫn ở trong mê cung…

Sau khi tham quan Đại nội Huế, chúng tôi khởi hành tới chùa Thiên Mụ bên tả ngạn sông Hương. Tháp Phước Duyên cao vút vượt qua hàng cây dưới chân. Chúng tôi lạc vào khung cảnh thanh tịnh, bình yên nơi cửa Phật, rũ bỏ mọi lo lắng phiền muộn, oán trách, mọi bộn bề, nhộn nhịp, xa hoa của cuộc sống ngoài kia. Nắng vàng ươm trên Cổng Tam Môn. Bước vào Điện Đại Hùng, chúng tôi cởi mũ, giày bên ngoài, vào cầu phúc cho một năm mới bình an, hạnh phúc.

Buổi chiều, chúng tôi vượt hầm Hải Vân để tới thành phố Đà Nẵng. Xa xa kia là chùa Linh Ứng ngự trên núi Bãi Bụt giữa lòng thành phố. Đi vào chùa, chúng tôi vượt qua con đường tràn ngập màu xanh của những chậu cây cảnh. Ấn tượng nhất là bức tượng Phật Bà Quan Âm lộ thiên tọa lạc trên ngọn đồi cao hơn 100m như chạm tới trời xanh. Dưới ánh Mặt trời, vẻ tráng lệ không kém phần uy nghiêm của bức tượng khiến thời gian như dừng lại một nhịp. Những chú khỉ tinh nghịch đu người qua những tán cây xum xuê vui đùa trêu chọc các du khách tham quan.

Sáng ngày thứ ba, chúng tôi  giao lưu với các thầy cô giáo và các bạn học sinh của Trường THCS Tây Sơn ở quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng – một trong những ngôi trường tiêu biểu, khang trang nhất. Cuộc gặp gỡ, giao lưu và sẻ chia kinh nghiệm giữa các thầy cô giáo và các bạn học sinh từng tham gia cuộc thi “Trạng nguyên tuổi 13” giữa chúng em diễn ra một cách rất thân tình và hữu ích.

Tiếp đó, chúng tôi khởi hành tới Bà Nà Hill. Khi lên tới  khu vui chơi của Bà Nà Hill bằng cáp treo, chúng tôi tham quan xung quanh trong ánh Mặt trời trên núi. Mỗi khu vườn đều mang một chủ đề độc đáo riêng, được trồng nhiều loại hoa, tạo nên một không gian thiên nhiên rực rỡ sắc màu, hấp dẫn du khách. Lần lượt trải nghiệm Fantasy Park và làng Pháp, hai nơi mang đậm phong vị đất nước lãng mạn bậc nhất thế giới. Đó là bức tranh thu nhỏ của nước Pháp thời trung cổ, được khôi phục lại từ những thị trấn, làng mạc khác nhau trên khắp nước Pháp mà nhà truyền giáo Pigneau De Behaine từng đi qua. Choáng ngợp nhất vẫn là Cầu Vàng. Với thiết kế độc đáo của  hai bàn tay một vị thần nâng đỡ thân cầu, khung cảnh xuất hiện trước mắt thật đẹp đến khó tả.

Chiều hôm đó, chúng tôi từ Đà Nẵng đi tới trạm cuối cùng – Hội An.

Sáng ngày cuối cùng, chúng tôi quyết định đi tới phố cổ Hội An. Dọc sông Thu Bồn là những ghe thuyền nghỉ ngơi đậu sát nhau, rực rỡ đèn lồng hoa. Rẽ vào đường Trần Phú, chúng tôi ngắm nhìn Chùa Cầu soi bóng nước sông Hoài trong dòng người vội vã. Chúng tôi cảm nhận được nét lịch sử cổ kính in sâu trong tâm trí người dân phố Hội nơi đây. Chùa Cầu là biểu tượng, là linh hồn của họ – nhưng cư dân của thành phố cổ kính này. Ai đến Hội An mà chưa ghé thăm Chùa Cầu thì coi như chưa đến.

Chúng tôi sắp xếp hành lý rồi rời khách sạn đến sân bay. Mỗi người đều có một tâm trạng khó tả, nhưng đọng lại trong mỗi người vẫn là sự tiếc nuối khi phải chia tay. Chuyến bay về Hà Nội có lẽ là chặng đường cuối cùng chúng tôi đồng hành cùng nhau. Cũng biết có lẽ đây chỉ là một khoảnh khắc giao nhau giữa những con người xa lạ, nhưng bản thân mỗi người chúng tôi đều mong chờ sẽ gặp nhau lần nữa. Riêng tôi, tôi sẽ giữ trong lòng mình những ký ức, cảm xúc được tự do, hạnh phúc như thế như một kỷ niệm đẹp thời học trò.

Cảm ơn Ban Tổ chức hai Cuộc thi, cảm ơn Tập đoàn Daesang, Công ty Cổ phần Thực phẩm Đức Việt, Công ty TNHH Miwon Việt Nam đã tài trợ cho con có cơ hội tham quan hai thành phố Huế và Đà Nẵng tươi đẹp và đáng yêu.

Cảm ơn cô Vân đoàn trưởng, cô Liên, anh Tâm, anh Sáng cùng mọi người trong đoàn đã đồng hành cùng con trong chuyến trải nghiệm đầy lý thú lần này.

Bằng những sự chỉ dẫn của các thầy cô trong Ban Tổ chức, chúng em đã có những trải nghiệm vô cùng ấn tượng không thể quên được. Em mong chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại nhau một lần nữa, dù có thể rất khó.

                                                                           Phạm Gia Bảo

                                                (Học sinh lớp 9A3 – Trường THCS Thăng Long)

Chuyến thăm quan trải nghiệm lý thú

Trong chín năm đi học, từng kỷ niệm trôi qua cứ lưu dấu mãi, để rồi khi tôi nhớ lại, từng khoảnh khắc lại hiện về, ngỡ như một cuộn phim màu trải dài và sẽ chẳng thể kết. Lớp 4, tôi đã lần đầu tiên đứng trên sân khấu kịch của trường để diễn vở: “Võ Thị Sáu – người con gái đất đỏ” và giành giải Nhất cuộc thi giới thiệu sách của Thư viện Quốc gia, chính sự kiện năm ấy đánh dấu cột mốc quan trọng trong con đường theo đuổi đam mê của chính mình, để tìm được bản thân, tìm được chính tâm hồn của tôi khi đứng trên sân khấu. Và rồi cứ mỗi năm trôi qua, tôi lại lưu dấu một vai diễn để đời. Và lớp 9, tôi đã đứng trên sân khấu cũng là đi diễn, nhưng không phải là kịch – sở trường của tôi mà là thơ múa, một lĩnh vực tôi chưa thử bao giờ. Ngạc nhiên hơn nữa, tiết mục “Chí nước Nam” mà cả đội chúng tôi tập ấy đã giành giải Đặc biệt – giải thưởng cao nhất tại cuộc thi “Cùng Đức Việt và Miwon thắp sáng những Ngôi sao buổi sớm” – lần thứ VI năm 2020. Phần thưởng của Ban Tổ chức là một chuyến đi tham quan xứ sở “kim chi” tuy vậy vì dịch COVID-19, chuyến tham quan đã phải chuyển sang hai thành phố lớn tại Việt Nam là Huế và Đà Nẵng. Tuy trong lòng của những chàng trai đất Việt, ai cũng cảm thấy hơi tiếc nuối nhưng mọi người lại rất vui vì đó quả là một quyết định sáng suốt.

8h00 sáng hôm ấy – giờ mà đáng nhẽ ra chúng tôi đang ngồi trên lớp nghe các bài giảng thì cả đội lại đứng rất đông đủ dưới sân trường. Cuối cùng, ngày “lĩnh thưởng” của các Trạng nguyên và “chàng trai đất Việt” cũng đến. Trong sân trường, việc đầu tiên mà chúng tôi không thể quên đó là chụp ảnh cùng các thầy cô và bố mẹ. 

Lần đầu chúng tôi có thể gần Ban Tổ chức và thấy họ thật thân thiện, còn cả Trạng nguyên nữa – những bạn thật giỏi mà cũng thật bình dị, dễ gần. Sau chuyến xe từ trường lên sân bay, rồi chuyến bay từ Hà Nội vào Huế, điểm dừng chân đầu tiên của cả đoàn chính là Lăng Khải Định – hay chính là Ứng Lăng. Đối với Ứng Lăng, tuy không phải là lăng tẩm có diện tích lớn nhất, nhưng thời gian xây dựng và các chi tiết trong lăng có thể là công phu nhất. Tôi cũng đã được đến Huế một lần cùng gia đình, nhưng không được trực tiếp tham quan lăng, mà chỉ được xem lăng qua thực tế ảo tại Hoàng Thành. Cũng phải nhờ đến Ban tổ chức, tôi mới được đến gần các di tích như thế. Từng họa tiết được đính từ hàng ngàn mảnh sành sứ, lấp lánh mà đẹp như hút hồn người, khiến tôi cứ nhìn mãi, nhìn đến ngẩn ngơ. Vẻ đẹp của từng bức tranh được bài trí theo từng chủ đề khiến cho người ta cũng phải trầm trồ khâm phục về quan điểm mỹ thuật và con mắt nghệ thuật của vị vua đã quá cố. Trên trần của chính điện, đến nay vẫn còn nguyên ba bức “Cửu long ẩn Vân”. Chỉ là nhờ chuyến đi, tôi lại càng thắc mắc, sao sau từng ấy năm, ba bức tranh không những không phai màu, mà ngay cả mạng nhện cũng không bám. Có lẽ đó là sự tài ba của nghệ nhân đã tạo ra chất liệu sơn còn nguyên cho dù đã trải qua bao năm biến cố, bao năm lịch sự thăng trầm cùng núi non sông nước. 

Tối hôm đó, Ban tổ chức đã dẫn cả đoàn vào một nhà hàng sang trọng gần khách sạn, và tại đó, những chàng trai đất Việt đã được thưởng thức hai món bánh nổi tiếng của thành phố Huế mộng mơ – bánh lọc và bánh nậm. Hai loại bánh được thưởng thức tại đây có hương vị khá khác so với những chiếc bánh được đem từ Huế ra Bắc, vì ăn nóng bao giờ cũng ngon hơn mà. Vậy là bữa cơm đầu tiên cũng giống như là bữa cơm gặp mặt, làm quen của các Trạng nguyên và Đoàn nghệ thuật. Nhìn những “Trạng nguyên tuổi 13”, tôi thấy một sự hồn nhiên và tinh nghịch sau những giờ học căng thẳng và vất vả. 

Không chỉ có lăng Khải Định, cả đoàn còn tham quan biết bao là di tích lịch sử nổi tiếng. Sáng hôm sau, chúng tôi thăm Đại Nội Huế. Trong bộ áo dài trắng tua đỏ mà chúng tôi diễn hôm trước, những chàng trai tung tăng trên phố Huế mộng mơ, nhẹ nhàng, yên bình. Rồi cả các cô trong Ban tổ chức cũng thướt tha áo dài trông không khác gì các cô gái Huế. Chúng tôi dừng chân tại Đại Nội, điều chúng tôi bất ngờ chính là chúng tôi đi đúng lúc họ đang phục dựng lại nghi lễ đổi gác tại cổng Ngọ Môn. Từ binh lính đến các quan, ai cũng chỉnh tề như thật khiến cho ai đến cũng ngỡ như mình đang ở thời kỳ của các vị vua Nguyễn ngày xưa. Bước vào trong Đại Nội, chúng tôi được Ban tổ chức thuê hướng dẫn viên tại điểm, qua đó mà chúng tôi hiểu hơn về lịch sử và cuộc sống bên trong hoàng thành. Và một điều nữa đó chính là chúng tôi được học những kiến thức sẽ chẳng có trong sách vở, chỉ có đi một ngày đàng, học một sàng khôn để tích lũy thêm mà thôi. Không chỉ có Đại nội, đoàn chúng tôi đã tham quan rất nhiều nơi, chiêm bái nhiều chỗ và chùa Thiên Mụ là nơi không thể bỏ qua khi cả đoàn đến với Huế. Ngôi chùa cổ kính, nhỏ bé khiêm nhường nhưng đủ để cho mỗi con người khi qua đây đều phải xao xuyến cõi lòng vì bởi lẽ, từ chùa nhìn ra sông Hương thơ mộng quá đến nỗi ai cũng phải trầm trồ mà chụp ảnh lưu lại những khoảnh khắc ấy. Rồi Trường Quốc học Huế, Văn Miếu nơi mà các sĩ tử thế kỷ 18-19 đến dự thi, qua đó mới thấy tinh thần hiếu học của ông cha ta ngang đời, hiền tài là nguyên khí quốc gia. Chúng tôi còn được thăm cầu Trường Tiền – chứng nhân cho một thời lịch sử oanh liệt oai hùng của dân tộc,..

Tạm biệt thành phố Huế mộng mơ, dịu dàng, đằm thắm, những chàng trai đất Việt, Trạng nguyên cùng với Ban tổ chức đã đến thành phố được bình chọn là nơi đáng sống bậc nhất trên thế giới – Đà Nẵng. Ban tổ chức đã giúp chúng tôi có cơ hội để giao lưu học hỏi với các bạn học sinh trong miền Trung tại Trường THCS Tây Sơn – Đà Nẵng mà qua đó chúng tôi học hỏi được nhiều điều. Sau những giờ phút giao lưu, chúng tôi đã đến với Bà Nà Hills với đường cáp treo vượt núi, với những khu vườn đẹp tựa trong mơ, đến với hầm rượu ủ thật tinh tế, đến với nhà hàng Beer Plaza với buffet 54 món từ Á đến Âu. Một ngày chúng tôi vui chơi cùng nhau, vui đầu cạnh nhau, dần dần hiểu nhau và bỗng chốc, những người bạn tôi hay gặp trên lớp chỉ hay nói chuyện mà giờ đã thành tri kỷ. Quan trọng hơn cả là chuyến đi đã giúp chúng tôi gác lại lo âu, hối hả của những ngày ôn tập chuẩn bị thi cấp 3 để thư giãn và nghỉ ngơi trong vài ngày ngắn ngủi, hơn hết cả là chúng tôi hiểu nhau hơn, và sẽ chẳng thể quên những năm tháng hồn nhiên, tinh nghịch và vô cùng kỳ khôi ấy. 

Lại đến với phố cổ Hội An cổ kính, chúng tôi được thưởng thức món cao lầu, đặc sản của người dân Hội An, rồi đến tào phớ của Hội An nữa, tất cả mang đến một cảm giác mới lạ, độc đáo và tuyệt vời. Chúng tôi bước nhẹ trên những con đường phố cổ của nơi đây, bỗng thấy quán kem khói làm ai mấy cũng hiếu kỳ. Ấy vậy mà ai cũng phải cười khi nhìn thấy tấm biển mà người địa phương đặt cho kem khói những cái tên bằng tiếng Anh nghe mới thật là hài hước như: “Cloud ice-cream” (kem mây) hay “smoke ice-cream”. 

Trường chúng tôi – THCS Thăng Long đã góp mặt tham gia nhiệt tình và ủng hộ chương trình từ những ngày đầu tiên, và trường tôi đã đạt giải Huy chương vàng toàn quốc năm 2016, tham gia tích cực, vào vòng chung kết toàn quốc lại càng không phải là hiếm, nhưng đây là lần đầu tiên trường tôi nhận giải cao nhất của cuộc thi. Đối với trường, đây là một thành tích cao, trong lòng chúng tôi cũng vậy, tôi luôn mong rằng các em khoá sau luôn tích cực tham gia chương trình và tham gia cuộc thi “Trạng nguyên tuổi 13” cũng như “Cùng Đức Việt và Miwon thắp sáng những Ngôi sao buổi sớm” và có thể tiếp nối những thành công của chúng tôi trong tương lai. Và hơn hết tôi luôn mong rằng sau khi chúng tôi ra trường, chúng tôi muốn được là động lực để các thành công của các em cao hơn nữa, xa hơn nữa và vang dội hơn nữa trong tương lai không xa.

Cuối cùng, con xin cảm ơn Ban tổ chức cuộc thi đã tạo ra sân chơi thú vị và bổ ích cho học sinh có thời gian được giao lưu với nhau và trong thời gian dịch bệnh vẫn đang hoành hành thì quyết định dời địa điểm từ Hàn Quốc về Việt Nam là rất sáng suốt. Hơn nữa là Ban tổ chức rất tâm lý và ân cần trong những ngày vừa qua, chúng con được cảm nhận những hương vị từ những vùng miền khác nhau, những nét đẹp văn hóa và phong tục, những câu chuyện lịch sử không in trong sách…. Hơn hết cả, qua quãng thời gian của chuyến hành trình, chúng con hiểu hơn về lịch sử Việt Nam, phong tục vùng miền, và còn hiểu thêm về dải đất chữ S thân yêu.

                                                                           Hà Nội, tháng 02 năm 2021

                                                                                  Nguyễn Minh Quang 

                                                                    (Học sinh lớp 9A3 THCS Thăng Long)

Chuyến đi đáng nhớ

Trên chuyến bay mang số hiệu VN188e, những chàng trai đất Việt và các Trạng nguyên trở về mang một nỗi luyến tiếc. Thật ngắn ngủi khi chuyến đi tham quan Huế và Đà Nẵng của đội nghệ thuật xuất sắc nhất và trạng nguyên tại cuộc thi “Cùng Đức Việt và Miwon thắp sáng những Ngôi sao buổi sớm” và “Trạng nguyên tuổi 13” đã đến lúc kết thúc. Thời gian như mới chớp mắt đã qua vậy, nhưng dấu ấn sẽ còn lưu lại trong mỗi trái tim của từng thành viên trong đoàn. Là một thành viên trong Đoàn nghệ thuật của Trường THCS Thăng Long, tôi thấy thật hạnh phúc khi giải Đặc biệt của cuộc thi đã gọi tên chúng tôi. Và phần thưởng là chuyến đi trải nghiệm tại Huế và Đà Nẵng. Tôi đã đi cả 2 địa điểm này nhiều lần rồi, nhưng lần này lại đặc biệt hơn cả bởi người đồng hành cùng tôi là các “đồng chí” thân thiết chứ không phải là gia đình như mọi khi nữa.

Ngày xuất phát mọi người tập trung tại trường từ khá sớm, để tạm biệt bạn bè, tạm biệt thầy cô, quan trọng hơn cả là cùng với các cô giao, các bác phụ huynh, các bạn Trạng Nguyên chụp những tấm hình kỉ niệm quý giá trước khi đoàn khởi hành. Trên chiếc xe từ trường đến sân bay, bầu không khi thật im ắng, nhẹ nhàng có lẽ vì chúng tôi chưa quen nhau. Nhưng chỉ sau khoảng lặng kéo dài vài phút, mọi người cười nói rôm rả hơn, Trạng nguyên và Đoàn nghệ thuật chúng tôi đã bắt chuyện với nhau, cùng chơi các trò chơi nhỏ, kể những câu chuyện hài hước, rút ngắn lại sự xa cách ban đầu. Những câu chuyện cứ mở ra tự nhiên khiến chúng tôi trở nên thân thiết. Sau khoảng 30 phút đi đường, đoàn có mặt tại sân bay Nội Bài, làm thủ tục nhập cảnh và có 1 bữa ăn sáng – trưa. Thường thì tâm điểm của các bữa ăn là các món ngon, nhưng ở bữa cơm hôm ấy, điểu mà đoàn chúng tôi ấn tượng mãi có lẽ là các cuộc nói chuyện. Chúng tôi thi nhau kể những câu chuyện phiếm, thi nhau chụp hình dìm đối phương. Tất cả tạo nên một tâm trạng thoải mái trước khi cất cánh.

Giờ bay đến rồi, đoàn nhanh chóng làm nốt những thủ tục cuối cùng và sẵn sàng cho chuyến bay vào Huế. Giữa chuyến bay, tôi bỗng có dấu hiệu cảm cúm, tôi liên tục ho và hắt hơi, toàn thân nóng rực, gần như kiệt sức, lúc ra khỏi máy bay tôi còn phải nhờ các bạn đỡ để bản thân không đổ gục. Đoàn nhanh chóng về khách sạn để tôi được nghỉ, mọi người cất đồ đạc, nghỉ một lúc và chuẩn bị đi tham quan địa điểm đầu tiên – Lăng Khải Định. Riêng tôi phải ở lại khách sạn để nghỉ ngơi, tôi đã rất buồn và tự trách bản thân đã không giữ sức khỏe, để cho mọi người phải lo lắng. Mọi người đã cùng nhau chụp rất nhiều những tấm ảnh đẹp, rất tiếc là không có tôi. Thật may là tôi đã nhanh chóng lấy lại sức sau khi ngủ bù cho chuyến bay mệt mỏi và uống thuốc và trà gừng do cô Hạnh pha. Buổi tối, đoàn có một bữa tối ngon tại nhà hàng Hoa Chuối, bữa ăn đã tẩm bổ cho tôi, nạp đủ năng lượng để tôi có thể tiếp tục hành trình cùng mọi người. Sau bữa ăn, chúng tôi đi xích lô tham quan xứ Huế, cảnh đẹp về đêm tại nơi đây thật sự rất đáng để chiêm ngưỡng. Kết thúc 1 ngày tràn đầy sự tiếc nuối cho bản thân tôi, đây cũng sẽ là bài học cảnh tỉnh cho chính bản thân tôi về việc giữ gìn sức khỏe.

Những ngày tiếp theo đã tới, tôi đã khỏe hơn nhiều. Chúng tôi diện lên trên mình chiếc áo dài trắng tua đỏ chẳng khác nào như khi đi diễn. Cả quân đoàn trắng bước đi trên phố, ánh nhìn của những người đi trên đường đổ dồn về phía đoàn nghệ thuật, chúng tôi lúc ấy thật lộng lẫy, làm sáng bừng lên cả một khu phố. Địa điểm tiếp đến là Đại Nội Huế, cả đoàn đã chụp tấm hình lưu niệm tại đây, mặc dù trời nắng đến nhăn nheo cả mắt nhưng chúng tôi vẫn cố gắng cho ra những bức hình đẹp nhất. Đoàn đã được tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp nghìn năm tại đây. Những cấu trúc, hoa văn cổ xưa và độc đáo, mang đậm dấu ấn của cả một triều đại lịch sử. Mọi người đã tiếp thu nhiều kiến thức bổ ích sau chuyến tham quan ý nghĩa này. Đoàn tiếp tục di chuyển đến điểm tiếp theo – Chùa Thiên Mụ. Chúng tôi không dành nhiều thời gian ở đây, nhưng khung cảnh thơ mộng và yên bình tại ngôi chùa này sẽ luôn khiến chúng tôi nhớ mãi. Chùa nằm trên đồi Hà Khê, tả ngạn bên con sông Hương, vẻ đẹp hòa mình vào thiên nhiên cực kì phù hợp cho những ai thích chụp ảnh. Sau những ngày trải nghiệm tại Huế chúng  tôi di chuyển vào Đà Nẵng, tôi cùng “anh em” đã rất vui trên chuyến xe đó. Không hiểu sao mỗi khi lên xe, máu nghệ sĩ trong chúng tôi lại nổi lên, tổ chức các liveshow ca nhạc, chuyên mục tra tấn người nghe, phá hoại các hit đình đám của các ca sĩ nổi tiếng bằng giọng hát vịt đực của minh. 

Dừng chân tại thành phố của những cây cầu, chúng tôi tham quan Chùa Linh Ứng – nằm tại bán đảo Sơn Trà. Đây là ngôi chùa lớn nhất Đà Nẵng về cả kiến trúc lẫn nghệ thuật. Chùa có tượng Phật Bà Quan Âm cao nhất Việt Nam với lưng dựa vào núi, mặt hướng ra biển. Mặc dù đã từng đến đây nhiều lần rồi nhưng sao tôi có cảm giác mỗi lần đặt chân đến đây lại là một trải nghiệm hoàn toàn mới lạ. Đoàn tiếp tục di chuyển về khách sạn để nghỉ ngơi, đi ăn tối và ra biển hóng gió. Chúng tôi nô đùa nhau trên biển vào buổi tối. Lúc đầu mọi người đã định không ra vì quá mệt, nhưng khi ra thì lại không muốn về, có lẽ là vì nô đùa quá vui. Tôi và các bạn nhảy nhót trên những con sóng, ướt hết cả quần, sóng lớn đánh trôi cả 2 chiếc dép của bạn Trạng nguyên Lê Đình Phúc. Vui chưa đủ, chúng tôi còn rủ nhau ra tiệm tạp hóa, mua mì gói, bim bim, nước ngọt, bánh kẹo rồi đem lên phòng quẩy với nhau, bọn tôi đã đánh đàn suốt cả tối. Đó thật sự là một ngày rất tuyệt vời. Ngày thứ 3, tôi thức dậy với niềm háo hức mới, vì hôm nay chúng tôi sẽ di chuyển đến địa điểm mà tôi mong đợi nhất trong hành trình – Bà Nà Hills. Đã lâu rồi tôi không quay lại nơi này, tôi tò mò không biết khu du lịch này có gì thay đổi so với trước không. 

Trước khi di chuyển đến Bà Nà, đoàn chúng tôi ghé thăm Trường THCS Tây Sơn, được giao lưu và làm quen các bạn tại đây và được tham quan một vòng quanh trường. Ngôi trường không thật sự rộng lớn như Thăng Long nhưng cách thiết kế thông minh và hợp lý khiến cho trường có nhiều không gian cho các bạn học sinh thoải mái nô đùa, chơi thể thao.

Thời khắc đến rồi, cuối cùng sau bao lâu mong chờ tôi đã đặt chân đến Bà Nà Hills. Nơi này không thay đổi nhiều so với trước khi nhưng vẻ đẹp đặc biệt của nó vẫn luôn làm tôi choáng ngợp, các kiến trúc được lấy từ nhiều nơi trên khắp châu Âu, làm tôi liên tưởng đến khu vui chơi Disney Land. Chính cấu trúc đặc biệt nơi đây đã khiến khu du lịch trở nên nổi tiếng và thu hút đến thế. Đoàn đi tham quan, chụp ảnh, có một bữa trưa buffet tuyệt vời. Cả đoàn còn cùng nhau chơi các trò chơi thú vị, xem phim 5D,… Chúng tôi dường như không muốn ra về mà chỉ muốn dành cả ngày chơi trọn vẹn tại đây mà thôi. Cả nhóm cố gắng chơi nhiều nhất, hết mình nhất có thể, Chúng tôi hết minh đến mức làm trễ lịch trình của cả đoàn, dù có lỗi nhưng nó cũng rất đáng, vì đây sẽ là trải nghiệm một lần duy nhất mà thôi. Kết thúc cuộc chơi đầy phấn khởi tại Bà Nà Hills, chúng tôi di chuyển đến phố cổ Hội An.

Chúng tôi nghỉ ngơi và cùng nhau đi ăn tối, đáng lẽ cả đoạn đã được đi tham quan Hội An ngay tối hôm ấy nhưng trớ trêu thay trời lại đổ mưa to, thật đáng buồn khi không được ngắm cảnh đêm tại đây. Chúng tôi dậy sớm ngay ngày hôm sau để kịp đi tham quan Hội An và mua những món quà lưu niệm. Chúng tôi cùng nhau chụp những bức ảnh thật đẹp để gửi về cho gia đình. Cả đoàn ngồi cùng nhau ăn tào phớ. Chúng tôi cũng tham quan cầu Nhật Bản. Đặt chân đến đây rồi tôi mới nhận ra cây cầu này được in trên tờ 20.000 đồng. Tôi chạy lăng nhăng chụp hình như đứa trẻ con, có lẽ lúc đấy sự tò mò và phấn khích bỗng nổi lên trong người tôi khiến tôi không thể cưỡng lại được. Chụp hình chán chê tôi lại chuyển sang đi tìm mua quà lưu niệm, nhưng buồn là tôi cũng không chọn được món nào ưng ý cả. Hơn nữa do ảnh hưởng của dịch bệnh nên đa phần các cửa hàng đều đã đóng cửa. Có lẽ thú vị nhất trong buổi sáng hôm ấy là trải nghiệm ăn kem khói. Đây là món ăn mà tôi đã từng nghe nhiều nhưng chưa một lần được nếm thử.

Chuyến đi cũng đã đến hồi kết rồi, chúng tôi ăn bữa trưa cuối, chia tay Đà Nẵng và Huế cùng với bao niềm vui xen lẫn sự tiếc nuối. Đây là hành trình đáng nhớ mà mỗi người chúng tôi sẽ luôn giữ mãi trong tim. Thay mặt các thanh viên đã cùng tham gia hành trình đầy tuyệt vời này, con chân thành cảm ơn các thầy cô, các bậc phụ huynh đã luôn hỗ trợ sát cánh trên mọi con đường mà chúng con đã đi, đã đồng hành cùng các con ở mọi cung bậc cảm xúc. Và con xin dành lời cảm ơn trân trọng đến Ban tổ chức đã chịu chơi và chịu chi tổ chức cho chúng con  chuyến đi chơi lần này.

Xin cảm ơn các “anh em”, các “đồng chí”, “chiến hữu” đã cùng với tôi tạo nên thật nhiều kỉ niệm, đã cùng tôi tạo nên những ký ức học trò đáng nhớ nhất. Cảm ơn hành trình thú vị này, đã cho tôi thật nhiều những niềm vui và thật nhiều những khoảnh khắc tuyệt vời.

Được ngồi đây viết những dòng này, được nhớ lại những kỉ niệm này, tôi thật sự tự hào vì đã là một phần của 9A3, của THCS Thăng Long!

                             Đoàn Gia Khánh  

 (Học sinh lớp 9A3 – THCS Thăng Long, Hà Nội)

Ấn tượng từ một chuyến đi

Vừa rồi em và 8 bạn trong Đội nghệ thuật của lớp 9A3 đã được đi tham trải nghiệm ở hai thành phố Huế và Đà Nẵng nhờ được giải Đặc biệt của chung kết cuộc thi toàn quốc “Cùng Đức Việt và Miwon thắp sáng những Ngôi sao buổi sớm” – lần thứ VI năm 2020.                               

Trước hôm đi em đã cảm thấy rất hồi hộp rằng không biết ngày mai mình đi thì sẽ như thế nào.Và sáng hôm sau là một ngày đẹp trời như bao ngày khác, mọi người tập trung ở sân trường với không khí vui tươi, hớn hở. Đi cùng với chúng em là 9 bạn Trạng nguyên ở các trường khác cũng đạt giải ở cuộc thi, các anh chị ở Ban tổ chức, cô Hạnh dạy nhạc của trường em và vài người khác nữa mà em không biết tên. À quên, còn cả anh hướng dẫn viên đẹp trai nữa. Sau khi mọi người đã tập trung đầy đủ thì tầm 9 giờ mọi người đã lên xe di chuyển ra sân bay Nội Bài. Trên xe em cảm thấy háo hức vì lâu rồi mới được đi máy bay, và mọi người thì nói chuyện rôm rả và làm quen với các bạn Trạng nguyên nữa. Và không biết từ bao giờ chúng em đã đến sân bay. Chúng em xuống xe, vào làm thủ tục để bay và theo như thông báo thì gần 12h15 máy bay mới cất cánh cho nên là làm thủ tục chúng em đi ăn trưa luôn. Và sau đó, cuối cùng đã đến giờ máy bay cất cánh. Chúng em lên máy bay và cứ thế “đánh”một giấc ngủ say và nhanh như một cơn gió, chúng em hạ cánh tại thành phố Huế. Tiếp đến là lên ôtô đi chuyển về khách sạn và thật không may, vừa xuống xe để đi vào khách sạn thì trời đổ mưa mà từ chỗ đỗ xe đến khách sạn cách nhau tầm 200m, và còn trớ trêu hơn nữa là bọn em không có ô, cho nên về đến khách sạn ai cũng bị ướt cả, nhưng không sao, do dãi nắng dầm mưa nhiều nên em cũng quen rồi, mặc dù vậy nhưng ai cũng tươi cười và tỏ ra thích thú. Sau đó chúng em di chuyển lên phòng, mỗi phòng hai người, và người ở với em là bạn Phạm Bảo. Đến khi tạnh mưa chúng em bắt đầu đến địa điểm tham quan đầu tiên là Lăng Khải Định, một di tích lịch sử nổi tiếng của xứ Huế và nhờ cô hướng dẫn viên ở đây mà em được mở mang tầm hiểu biết của mình .Và cũng sắp tối rồi cho nên khi tham quan về chúng em đi ăn tối luôn, ăn xong chúng em lại trở về khách sạn nghỉ ngơi và chuẩn bị đi…, chưa ngủ luôn mà để đi chơi tiếp. Tối đó, chúng em đi xích lô ngắm nhìn quang cảnh Huế vào buổi tối và chưa về luôn, đi chơi người nó hơi nóng nên chúng em lại phải ăn bát chè cho mát xong mới về khách sạn ngủ. Sáng hôm sau em đã dậy sớm và được ngắm bình minh tại Huế và được thưởng thức đặc sản nơi đây là bún bò Huế. Ăn sáng xong, chúng em trả phòng và đi tham quan đại nội Huế. Cảm xúc em lúc đó như choáng ngợp vì vẻ đẹp của nó.Và chúng em cũng có nhiều bức ảnh đẹp ở đó nữa. Sau đó chúng em đi ăn trưa và buổi chiều thì đi đến chùa Linh Ứng và chùa Thiên Mụ và nhiều điểm du lịch tại Huế nữa. Và kết thúc chuyến tham quan tại Huế, chúng em di chuyển ra thành phố Đà Nẵng đi ăn tối luôn và đương nhiên ra Đà Nẵng là phải nghĩ đến biển cho nên ăn xong chúng em đã ra ngoài bờ biển hóng gió và chơi với sóng với kết quả là bị ướt quần. Chơi xong, chúng em về khách sạn nghỉ ngơi để có thể dậy thật sớm ngắm bình minh tại Đà Nẵng.

Nhưng em đã bị dậy muộn và không thể ngắm được bình minh. Và sáng nay chúng em sẽ đi đến Trường THCS Tây Sơn và giao lưu với các bạn ở đó. Và tiếp đến chúng em sẽ đến nơi mà em nghĩ em có thể  ở cả đời cũng được – đó là Bà Nà Hills, thiên đường tại Đà Nẵng. Mặc dù đã được đến đây một lần rồi nhưng em vẫn cảm thấy như chưa đi bao giờ vậy. Chúng em được chụp những bức ảnh cùng mọi người và đi tham quan và cũng có những bức ảnh cá nhân để gửi cho bố mẹ ở nhà ngắm. Chơi xong rồi thì làm gì nhở? Đương nhiên là phải ăn rồi, trên đó chúng em được ăn buffet, có rất nhiều món ăn ngon và đa dạng trên đó. Sau đó chúng em lại đi tham quan ,trải nghiệm nốt ở trên đó. Tiếp đến chúng em sẽ đi đến một nơi mà ai ai cũng muốn đến gắn liền với nhiều sự kiện lịch sử  đó là Hội An. Tối đó chúng em sau khi ăn định đi tham quan phố cổ nhưng do trời mưa nên đã chuyển sang sáng hôm sau. Vào phố cổ, bọn em được ăn tào phớ và vào chùa Nhật Bản, đi dạo, mua đồ lưu niệm,… Sau khi thăm quan xong, chúng em đi ăn và di chuyển trở về Đà Nẵng để bay trở lại Hà Nội. Lúc đó, nghĩ đến chữ “về Hà Nội” là em lại cảm thấy hơi buồn vì em chưa muốn về. Nhưng chắc do ông trời hiểu ý nên đã cho chuyến  bay bị lùi lại 3 tiếng. Thế là chiều lại được ra biển hóng gió, ăn kem. Rồi cái gì đến cũng đến, đã đến lúc phải trở  về rồi. Lúc đó, em cứ trêu chị Ban tổ chức là về nhầm ngày rồi, một tháng nữa mới về cơ mà chị. Và cuối cùng cũng đã về sân bay Nội Bài, khép lại một hành trình đầy ý nghĩa.                     

                                                              Hà Nội, những ngày đầu tháng 2 năm 2021

                                                    Trần Quốc Tú 

                                                      (Học sinh lớp 9A3 – THCS Thăng Long)

Xem thêm Giáo dục Thể chất