Nguyễn Văn Long *
Thôi em, có xa đời
Giấc mộng, rồi chia phôi
Qua cầu sao chẳng đến
Hẹn bỏ lời mây trôi
Thôi em cũng bạc đầu
Bao hứa hẹn buông sâu
Thủa ban đầu ai nói
Câu cả vạn cân trời
Thôi chắc đến ngày rồi
Duyên phần nối tơ nơi
Chúng ta có về hội
Bởi phúc gửi nơi người
Thôi cũng nốt đoạn trường
Nghe, để hỏi duyên thương
Rơi cả trời bông tím
Hẹn chân em, mưa viền
Thôi những năm tháng dài
Khắc khoải đợi, ai nơi?
Bốn mùa hoa thay lá
Mãi chẳng thấy tim hồng!
Thôi đời, phận thế sầu
Để cho nốt tháng trôi
Năm quay về, em khóc
Tình buông bỏ, đừng cười
Thôi em hãy ngẫm về
Áo vải, mài bút điên
Nếu chung tình hãy đến
Còn không, biệt mỗi miền
Thôi một chút lưu tình
Quãng đời ngọt đắng môi
Tình có duyên thuyền đến
Em đừng hẹn trăng điền
Thôi em hãy yêu đời
Hoa đỏ vùng thơm mơi
Nói đôi câu khó lắm
Mình chắc chẳng nói vời
Thôi em hãy ru đời
Chờ đường xa, đơn côi
Hẹn giữ lời, gọi với
Đã nói rồi, ngày trôi
Anh sẽ chẳng nói chơi …,
* Trung tâm truyền thông , trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà nội. Cổ Loa, ngày 03/04/2023.