NSND Ngọc Giàu chia sẻ lí do biến mất trên sân khấu: ‘Mấy năm nay tôi không cảm thấy không còn sức sống’
Tại buổi phỏng vấn với SAOstar, NSND Ngọc Giàu đã trải lòng những câu chuyện trong vài năm trở lại đây và về các nghệ sĩ cải lương trẻ.
NSND Ngọc Giàu là một trong những nghệ sĩ gạo cội của bộ môn cải lương. Trải qua 65 năm trong nghề, nghệ sĩ Ngọc Giàu được khán giả yêu mến bởi giọng ca truyền cảm và tính cách thẳng thắn.
Trong vòng vài năm trở lại đây, bà gần như không xuất hiện trên các chương trình truyền hình và sống khá khép kín. Tuy nhiên mới đây, NSND Ngọc Giàu đã bất ngờ nhận lời tham gia làm giám khảo chương trình Trăm Năm Ánh Việt – một cuộc thi tìm kiếm tài năng về bộ môn cải lương.
Tại buổi phỏng với với SAOstar, bà đã có những chia sẻ về thời gian qua và niềm trăn trở với thế hệ trẻ khi theo đuổi cải lương.
– Lí do nào khiến bà nhận lời tham gia chương trình truyền hình, dù một thời gian dài bà luôn từ chối xuất hiện trước công chúng? Bà có thể chia sẻ cảm nghĩ được không?
Phải nói thật với mọi người, vì tôi đã lớn tuổi khi ngồi lâu để ghi hình sẽ rất mệt mỏi dù có niềm vui. Nhưng cuộc sống của tôi đủ thứ, làm cho tôi cảm thấy không còn sức lực để xuất hiện trên truyền hình. Mấy năm nay tôi không muốn làm gì nữa cả, nó đã khiến tôi chùn bước trong cuộc đời làm nghệ sĩ. Cho tới hôm nay, nhờ niềm đam mê với cải lương trong máu và chương trình đã mời tôi đến để gọt giũa cho các em, các cháu về. Đó chính là động lực thôi thúc khiến tôi cảm thấy có chút sự sống và muốn đến nơi đây.
– Để xuất hiện tại chương trình, bà đã chuẩn bị sức khỏe ra sao?
Sức khỏe hiện tại của tôi khá ổn định, nhưng chỗ nào vui thì tôi có thể làm được, còn không vui thì ngồi không nổi. Niềm vui là điều khiến tôi có thể tham gia chương trình.
– Bà có tiêu chí chấm thi nào đối với các thí sinh không?
Các em, các cháu khi xuất hiện trên sân khấu và ca hát tôi đã rất vui mừng. Ngoài việc hun đúc tinh thần cho các thí sinh, đồng thời chỉ dạy thêm về nghề. Trong suốt quá trình tham gia chương trình, các thí sinh ngoài việc thể hiện tài năng còn phải luyện tập miệt mài từ tuần này sang tuần khác. Tôi đã có 65 năm kinh nghiệm với biết bao nhiều thăng trầm của người nghệ sĩ. Giờ đây các em và các cháu rất sung sướng mới tham gia cải lương đã được mài giũa, chứ như trước đây làm gì có ai chỉ bảo chúng tôi. Nhưng thực ra mình phải có cái của mình, có hào quang mới trở nên nổi tiếng. Biết bao người nghệ sĩ vẫn kém may mắn, chưa được nhiều khán giả biết đến. Bây giờ tụi nhỏ hát hay lắm, nhưng thật sự hiện tại hiếm có kịch bản và vở tuồng hay thì mới có thể nổi tiếng.
– Khi bà nhìn các thí sinh biểu diễn sân khấu, cô có cảm nghĩ như thế nào?
Tôi rất xúc động khi quan sát các em, các cháu hát cải lương.
– Bà nhận lời làm giám khảo vì muốn truyền lại những kinh nghiệm bài học để giúp các thế hệ trẻ?
Tôi chỉ hi vọng nếu các em. các cháu đã theo nghề thì phải cố gắng trau dồi, học hỏi hát cho thật hay.
– Tại sao trước đây bà từ chối tham gia các chương trình truyền hình?
Tại thời điểm khi dịch bệnh nổ ra, tôi chỉ ở nhà và ước nguyện bình yên. Hằng ngày khi chứng kiến nhiều chuyện đau lòng khiến tôi không muốn làm bất kì điều gì. Nhưng khi nghe tiếng gọi của cải lương thì phải đi thôi.
– Trước đây sau khi các chương trình tìm kiếm tài năng về cải lương kết thúc, các Quán quân và Á quân vẫn chưa tìm được chỗ đứng. Bà nghĩ sao về điều này?
Tụi nhỏ mọi thứ đều có, nhưng lại thiếu kịch bản hay để trở nên nổi tiếng. Có một sự thật là làm nghệ sĩ không hề đơn giản, những người có thể nổi tiếng chỉ đếm đầu ngón tay. Vì muốn được nhiều khán giả biết đến, thứ nhất phải có hào quang trên sân khấu, thứ hai phải học hỏi suốt đời mới có thể theo đuổi nghề. Dù là một câu vọng cổ cũng phải học cho chính xác, nếu sau này khi đi hát cũng không sợ vì đã có trau dồi từ trước.
– Bà có thể chia sẻ nỗi trăn trở về cải lương được không?
Những tác giả có thể viết kịch bản hay hầu như không còn ai, nếu bắt chước bà Ngọc Giàu thì khán giả khen hát giống tôi chứ có đâu khen tụi nhỏ. Tôi chỉ hi vọng tụi nhỏ có kịch bản hay để trở nên nổi tiếng và được khán giả công nhận.