Người yêu tôi bị câm – và tôi đã học cách lắng nghe thế giới bằng đôi mắt

Thứ ba, 08/07/2025 - 08:38

“Chúng tôi yêu nhau bằng sự im lặng, nhưng chưa bao giờ thiếu những điều muốn nói.”

Yêu một người không thể nói được – có khó không?
Lúc mới bắt đầu, tôi nghĩ là rất khó.
Nhưng hóa ra, tình yêu chỉ cần một điều – là học cách lắng nghe, dù không có âm thanh nào vang lên.”

Đó là lời mở đầu trong một video đang lan tỏa mạnh mẽ trên mạng xã hội của cặp đôi Hương (23 tuổi, Hà Nội) và Minh (26 tuổi, sinh ra đã bị câm và khiếm thính). Một tình yêu thầm lặng nhưng “ồn ào” theo cách riêng – với hàng trăm nghìn người theo dõi trên TikTok và YouTube, nơi họ chia sẻ cuộc sống thường nhật bằng... ngôn ngữ ký hiệu.

Người yêu tôi bị câm – và tôi đã học cách lắng nghe thế giới bằng đôi mắt

 Một cái chạm tay – và một thế giới mở ra

Họ gặp nhau lần đầu trong một buổi học thử ngôn ngữ ký hiệu dành cho người bình thường. Hương đi học theo lời rủ rê của bạn thân, Minh thì là tình nguyện viên dạy miễn phí.

“Lúc đó, tôi thấy anh ấy cười. Rất nhẹ. Không âm thanh, nhưng cảm giác như cả phòng sáng lên.” – Hương kể lại.

Cô gái trẻ – từng nghĩ rằng mình không đủ kiên nhẫn để yêu ai quá khác biệt – lại bị chính sự im lặng đó thu hút. Sau buổi học, cô chủ động nhắn tin, học thêm từng ký hiệu, từng cử chỉ. Minh chỉ dùng tay để nói, nhưng ánh mắt anh thì luôn trả lời rõ ràng.

Tình yêu không lời – nhưng nói được tất cả

3 tháng sau, họ chính thức yêu nhau. Hương vẫn học ký hiệu mỗi ngày, đến mức cô có thể “nói chuyện” cả buổi không cần viết ra giấy. Cô hiểu cách anh bày tỏ cảm xúc bằng biểu cảm, bằng cách vuốt tóc, nắm tay, hay đặt nhẹ lên vai cô một cái chạm.

“Không có ‘anh yêu em’, không có ‘nhớ em nhiều’, nhưng tôi chưa từng cảm thấy mình thiếu đi những lời ngọt ngào.” – Hương nói.

Cô chia sẻ rằng yêu người bị câm không buồn như nhiều người nghĩ – mà ngược lại, “rất thú vị, vì bạn phải chú ý đến những điều mà người bình thường hay bỏ qua: nhịp tim, ánh mắt, sự lặng thinh có chủ đích.”

Kênh vlog “Ngôn ngữ của cảm xúc”: Lan tỏa sự lắng nghe

Cả hai quyết định lập một kênh TikTok và YouTube mang tên “Ngôn ngữ của cảm xúc”, nơi họ quay lại những hoạt động nhỏ thường ngày: cùng đi chợ, dạy ký hiệu cho người mới, hướng dẫn cách giao tiếp với người khiếm thính tại nơi công cộng...

Một trong những video nổi bật là cảnh Hương hướng dẫn “5 cách nói Anh yêu em bằng tay” – đạt hơn 1,2 triệu lượt xem chỉ sau 2 ngày. Bình luận dưới video tràn ngập những câu nói như:

“Tôi khóc khi xem điều này.”
“Tôi nhận ra mình chưa từng thật sự lắng nghe người mình yêu.”

“Tôi không yêu người khuyết tật – tôi yêu một người có thế giới rất đẹp”

Câu nói đó của Hương từng khiến nhiều người suy ngẫm. Bởi lẽ, cô không đặt mối quan hệ vào khuôn mẫu của sự “thương hại” hay “hy sinh”. Với cô, Minh không phải là người đáng thương – mà là người đáng học hỏi.

“Anh ấy dạy tôi kiên nhẫn, dạy tôi lặng im khi cần, và nhìn người khác bằng mắt – chứ không phải tai.”

Cô kể, điều duy nhất khó khăn là mỗi khi đi siêu thị hay gọi món, người khác thường né tránh Minh. “Có người còn quay đi, làm như anh ấy không tồn tại. Tôi đau lòng lắm. Nhưng Minh chỉ cười và nói bằng tay: Không sao, em đang nhìn thấy anh là đủ.

Không cần lời – vẫn có thể yêu

Giữa một thế giới đầy âm thanh, họ chọn cách im lặng mà sâu sắc. Giữa hàng nghìn status tình yêu trên mạng, họ nói với nhau bằng ánh mắt và tay – nhưng lại chạm đến trái tim của hàng triệu người.

Hương bảo:

“Tôi không còn mong một tình yêu ồn ào, ngập tràn tin nhắn. Tôi chỉ mong mỗi ngày đều được ngồi đối diện nhau, yên lặng, nhưng hiểu rõ rằng mình đang yêu và được yêu.”

Tình yêu không nhất thiết phải được nói bằng lời. Nó có thể được cảm nhận bằng ánh mắt, bằng sự hiện diện, bằng tay nắm im lặng giữa dòng đời vội vã.
Và có lẽ, những người không thể nói được – lại dạy chúng ta cách lắng nghe chân thành nhất.

“Anh ấy không nói – nhưng tôi chưa từng thấy mình cô đơn.”

Truyền cảm hứng – Chuyện đời

Từ tù nhân đến chủ doanh nghiệp dệt may: Người đàn ông 40 tuổi khởi nghiệp từ lòng tin của mẹ

 “Mẹ tôi là người đầu tiên, và cũng là người duy nhất không đóng sập cánh cửa lại với tôi.” 40 tuổi, chủ một xưởng may nhỏ ở vùng ven Hà Nội, anh H. (xin phép giấu...

GÓC PHỐ NHỎ, BÌNH YÊN GIỮA LÒNG THÀNH PHỐ LỚN

Có những góc phố không lên bản đồ du lịch, không nổi bật trên mạng xã hội. Nhưng lại lặng lẽ neo giữ nhịp sống, ký ức và hơi thở bình yên giữa đô thị ồn ào. Buổi sáng, khi...

KHI THÔNG TIN LÀ QUYỀN LỰC, TRUYỀN THÔNG LÀ NGHỆ THUẬT ĐỊNH HÌNH THẾ GIỚI

Trong kỷ nguyên số, truyền thông không chỉ là “kênh dẫn” thông tin – nó là quyền năng, là công cụ, là tiếng nói, và là “người viết lại” cách...

Dưới Mái Tôn Xanh: Ký Sự Một Ngày Ở Vùng Biển Vắng

 “Mỗi nơi bạn đi qua đều để lại một câu chuyện. Vấn đề là bạn có dừng lại đủ lâu để lắng nghe không?”

THỂ THAO KHÔNG CHỈ LÀ SÂN CHƠI – MÀ LÀ SÂN KHẤU CỦA NHỮNG Ý TƯỞNG SÁNG TẠO

Trong một thế giới chuyển động không ngừng, thể thao cũng không nằm ngoài cuộc chơi của sáng tạo. Từ cách thi đấu, tổ chức giải, đến truyền thông và trải nghiệm người chơi – tất cả đều đang được làm mới theo...