Kết nối với chúng tôi

Thể thao

Cuộc đời đẫm nước mắt nhưng không gục ngã của Thùy Trang

Ở tuổi 34, Trần Thị Thuỳ Trang, cầu thủ số 8 của tuyển nữ Việt Nam vẫn chạy không ngừng nghỉ, chạy vì bố mẹ và cho bóng đá Việt Nam.

Từng muốn nghỉ đá bóng và mạnh mẽ vì mẹ

Sau 3 năm vắng bóng ở SEA Games, Thùy Trang đã trở lại với hình ảnh “nữ chiến binh” và giành HCV SEA Games 31 cùng tuyển nữ Việt Nam. Cô gái lớn tuổi nhất của đội tuyển chạy không ngừng nghỉ, tranh chấp quyết liệt và tả xung hữu đột khắp sân. Trang đá theo đúng nghĩa “chiến binh không tuổi”, chiến đấu vì màu cờ sắc áo và mang vinh quang về cho thể thao nước nhà.

Ở tuổi 34, Thuỳ Trang đã thi đấu đầy mẽ để góp công lớn giúp tuyển Việt Nam giành HCV SEA Games 31.

Đằng sau hành trình vinh quang ở tuổi 34 của Thùy Trang, ít ai biết được cô gái xứ Quảng từng muốn bỏ bóng đá vì chịu rất nhiều bi kịch trong cuộc đời. Bản lĩnh và sự gan lì trên sân cỏ của Thuỳ Trang cũng được hun đúc bằng chính cuộc đời đẫm nước mắt, đầy sự nghiệt ngã của số phận. 

Thuỳ Trang sinh ra trong gia đình nghèo có 9 người con ở Quảng Nam. Trang đi đá bóng sau khi tốt nghiệp Đại học vào cuối năm 2010. Ở độ tuổi đẹp nhất đời người và đứng cơ hội làm nghề giáo viên, Trang chọn theo nghiệp cầu thủ vì muốn thực hiện ước mong của người anh quá cố. Trang đá bóng được 5 năm thì mẹ mắc bệnh ung thư. Cô gái xứ Quảng gồng gánh lo cho mẹ già với số tiền ít ỏi gửi về hàng tháng. Nỗi lo cho mẹ chưa xong thì ba Trang bị tai biến vào năm 2018. Cùng năm, người anh trai của Trang mắc bệnh, hiện qua đời.

“Em đã suy nghĩ nên dừng lại, khi có nhiều biến cố ập tới trong cùng một thời điểm. Em bỏ bóng đá để quay về quê chăm sóc và có thời gian nhiều hơn cho ba mẹ. Nhưng ba mẹ bảo em hãy theo đuổi đam mê cuộc đời và em nghe theo ba mẹ để thi đấu đến bây giờ”, Thùy Trang kể về chuyện suýt bỏ bóng đá vì cuộc đời đầy bi kịch.

Cô gái xứ Quảng xem mẹ là tấm gương cho cuộc đời. Mẹ Trang bị ung thư nhưng không đầu hàng số phận, và Trang phải mạnh mẽ vì mẹ. Mây đen cuộc đời kéo đến thì Trang khóc, sau đó em từng bước đứng dậy để đi về phía mặt trời, bỏ lại bóng tối sau lưng mình. Nữ cầu thủ 34 tuổi mạnh mẽ ngược dòng số phận để tiếp tục với niềm đam mê bóng đá.

Thùy Trang nói:“Vào thời lúc khó khăn nhất, em nghĩ đến mẹ của em. Mẹ bị bệnh nhưng nén những cơn đau để vượt qua vì các con. Bản thân em thấy mẹ rất mạnh mẽ”.

Thuỳ Trang vui mừng trong ngày giành HCV.

 Với tấm HCV cùng tuyển nữ Việt Nam, Thùy Trang rất hạnh phúc và vui lắm. Trang tự hào với sự nỗ lực của chính mình để mang đến niềm vui cho ba mẹ, người hâm mộ nước nhà.

Không bao giờ gục ngã trên sân bóng

Là người con có hiếu với ba mẹ, Thùy Trang nhắc đến ba mẹ thì nước mắt cứ lăn dài trên má. Nhìn Trang khóc, khóe mắt nhiều người cũng cay cay, bởi hiếm ai có nghịch cảnh giống cuộc đời em.

Hỏi Thùy Trang rằng, em khóc nhiều như thế nhưng sao trên sân bóng lại là một cô gái hoàn toàn khác? Ví dụ tình huống Trang lao vào sút bóng bật cột dọc Thái Lan ở trận chung kết môn bóng đá nữ SEA Games 31. Khoảnh khắc đó ai xem cũng thót tim, vừa ngạc nhiên về tốc độ của Thùy Trang, vừa lo lắng em có thể va mạnh vào cột.

Thuỳ Trang luôn bật khóc khi nói về mẹ.

Thùy Trang kể rằng, em rất dễ khóc và có thể khóc ở bất cứ lúc nào trong cuộc sống. Trang khóc ngay cả khi nếu cảm thấy ấm ức trên sân cỏ. Nhưng mỗi lần ra sân thì em không sợ bất kỳ ai, là một Thùy Trang hoàn toàn khác.

“Em có thể gục ngã trong cuộc sống nhưng em không thể để mình gục ngã trên sân bóng được. Sân bóng là niềm đam mê của em, là động lực để em cố gắng, cố gắng đứng dậy trong cuộc sống. 

Em đã bước vào sân rồi thì không sợ bất kỳ đối thủ nào, không sợ bất cứ hoàn cảnh nào hết. Họ có thể cao to hơn mình nhưng chưa chắc đá hơn mình. Em không sợ bất cứ ai hết!

Ở chung kết với Thái Lan, em tiếc không ghi được bàn thắng ở cuối trận đấu. Lúc đó em không nghĩ đến bản thân em, dù có thể dẫn đến chấn thương nhưng em muốn lao vào trái bóng để cố gắng ghi bàn. Em rất tiếc về tình huống đó”, Thùy Trang nói.

Tuổi 34, Thùy Trang chưa có một phút giây nào để nghĩ cho chính mình. Trang chỉ ao ước bố mẹ được sống tốt hơn, khỏe mạnh và bình yên. Thùy Trang cũng chưa tính đến chuyện dừng lại với bóng đá, bởi em còn phải chạy vì bố mẹ. Khi mỗi đường bóng của em giống như đường đời, phải đá tốt để kiếm tiền lo cho bố mẹ.

Dù cuộc đời đầy bi kịch nhưng Thuỳ Trang vẫn từng bước vượt qua.

Cuộc đời Thùy Trang có thể ví như một cuốn phim đầy nỗi buồn. Thật nể phục khi cô gái xứ Quảng tự chọn đoạn kết ý nghĩa cho em, cho gia đình: Không gục ngã, luôn hướng về tương lai bằng sự mạnh mẽ nhất!

Trước lúc chia tay, Thùy Trang nói về ước mơ có cuộc đời bình yên và ba mẹ khỏe mạnh. Trang cũng đau đáu một nỗi niềm cho sự nghiệp quần đùi áo số, là mong có một danh hiệu cá nhân để ba mẹ được tự hào về em.

Văn Nhân

Xem thêm Thể thao